TRUNG HỌC NÔNG LÂM SÚC CẦN THƠ
  Tình toán học
 
Lên mạng ngày 16/5/2011

Tình Toán Học  
Thơ vui nhớ về toán
 
Bình minh sắc thắm muôn màu,
Nên tình toán học dạt dào trong tim.
Nhớ thương dõi bước đi tìm,
Gió đồng thổi mát cánh chim rộn ràng.
Xem kìa ánh xạ từng hàng,
Hằng ngàn tọa độ lang thang tầm nhìn.
Sau là số mũ ẩn mình,
Khai căn biến hóa dạng hình đơn sơ.
Toàn phương trông đẹp như mơ,
Khát khao kỳ vọng hững hờ mông lung.
Đời là biến số không cùng,
Nội suy đoán trúng ra khung vòng tròn.
Gần nhau một épsilon,
Đạo hàm gián đoạn mỏi mòn chờ mong.
Thả hồn giới hạn trên không,
Thấy lòng vơi cạn mênh mông phương trình.
Yêu là định lý chứng minh,
Tiên đề hai hệ chặc gìn chớ quên.
Giữ cho lôgíc vững bền,
Cuối cùng đáp số hiện lên rõ ràng.
Quy đồng mẫu số đưa sang,
Trục quay đổi hướng chiếu ngang tầm nhìn.
Chứng minh góc cạnh đối hình,
Định ngay kích thước phân minh chiều dài.
Yêu thì phải nhận đúng sai,
Tình là gia tốc mỗi ngày biến thiên.
Nguyên hàm công thức viết riêng,
Lòng anh biết rõ nên liền ghi mau.
Em đưa hằng số lên cao,
Phương trình đã giãi trước sau kỹ càng.
Nhờ ngay định lý rõ ràng,
Tình yêu biến số luận bàn phải xong.
Điểm vô cực nhớ nằm lòng,
Đạo hàm khó quá nên không nhớ liền.
Lũy thừa hai số đầu tiên,
Tình yêu gia tốc thiêng liêng đậm màu.
Đường giao tiếp vội vẽ mau,
Đã yêu mà góc độ sao hẹp hòi.
Duyên tình ta kém mặn mòi,
Lòng còn nghịch biến xăm soi hững hờ.
Nên luôn giới hạn bơ vơ,
Lục lăng khía cạnh ánh mờ thủy tinh.
Tình là tâm điểm đôi mình,
Đường quanh bị khuất nên nhìn không ra.
Anh chờ hội tụ đây mà,
Tung hoành hai trục thật xa chiều dài.
Song song đường thẳng tình này,
Yêu là vô cực từng ngày đợi mong.
Chỉ vì nghịch số đôi lòng,
Phương trình thể tích giải xong cho rồi.
Bến xưa chờ đợi đứng ngồi,
Vẫn còn góc độ nhớ thôi dạt dào.
Lòng em nghịch đảo làm sao,
Khiến anh biến số nao nao tình sầu.
Yêu không giới hạn mau lâu,
Không chờ định lý đậm câu chung tình.
Khung sầu lặng lẽ một mình,
Chứa chan tâm điểm bóng hình thương yêu.
Buồn đau hệ luận thật nhiều,
Yêu nhau chan chứa trăm điều nhớ thương.
Ngày đêm bất biến vấn vương,
Trào dâng vô cực đêm trường nhớ mong.
Ân tình biễu hiện song song,
Tình còn ẩn số một lòng chờ trông.
Giữ hoài tụ điểm trong lòng,
Bậc hai căn thức giải xong phương trình.
Ngồi yên xét dấu phân minh,
Khi yêu góc số liếc nhìn cho ra.
Hai ta cùng chứng minh mà,
Phương trình đảo vế giải là đúng ngay.
Nhìn xem đồ thị đường dài,
Đạo hàm suy nghiệm nghĩ hoài chưa nên.
Yêu nhau hướng vẽ đi lên,
Hai chiều hội tụ chặc bền duyên nhau.
Đồng qui kề góc đi vào,
Nụ cười tiếp tuyến sáng sao bên lòng.
Hoa tươi phân tích nét hồng,
Yêu nhau cực đại chờ mong môi cười.
Nhìn em nét mặt xinh tươi,
Tương giao phương pháp của người năm xưa.
Nụ cười gió thoảng mây đưa,
Phương trình vô nghiệm chưa vừa nhớ nhung.
Hẹn hò bất biến lung tung,
So le đã thấy một vùng xa xôi.
Trót yêu công thức nhớ rồi,
Tình không ẩn số chia phôi đôi đàng.
Liền tăng tốc độ quay sang,
Quảng đường đơn điệu tình tang một chiều.
Khi yêu đừng nghĩ triệt tiêu,
Nhìn vào tiệm cận bao nhiêu nỗi buồn.
Cô đơn tràn ngập tới luôn,
Tương lai điều kiện hứa suông đủ điều.
Dáng em tha thướt mỹ miều,
Đôi ta đồng dạng bởi nhiều số căn.
Bên nhau tỉ số cân bằng,
Anh thề không biện luận rằng quanh co.
Định đề áp dụng cân đo,   
Chứng minh phải đúng thật cho rõ ràng.
Điều hòa hàng điểm tương quan,
Song song vẽ rõ hai hàng đều nhau.
Nằm lòng quỹ tích nhớ mau,
Tình yêu cố định ghi vào cho xong.
Chu kỳ hàm số thuộc lòng,
Tuần hoàn định lý chờ mong duyên mình.
Lũy thừa vạn lá thư tình,
Đạo hàm tiếp xúc chứng minh tình nầy.
Yêu thương tọa độ đong đầy,
Đời còn muôn mặt nhớ ngay tỏ tường.
Theo đường quỹ tích tình thương,
Giải theo hàm số đúng đường nhân sinh.
Vòng tròn lượng giác đôi mình,
Cos sin góc độ đường tình éo le.
Chu vi khép kín e dè,
Tình khi đối nghịch phải nghe hai chiều.
Biến thiên hạnh phúc bao nhiêu,
Xem đường biểu diễn tiêu điều xát xơ.
Lòng yêu nghiệm số dại khờ,
Dù đời tịnh tiến vẫn mơ thiên tình.
Đo liền bán kính làm tin,
Đời là thông số chứng minh tỏ tường.
Bậc hai căn thức vấn vương,
Tìm nhau lượng giác con đường đầy hoa.
Không gian tọa độ nhìn xa,
Tuần hoàn thông số đôi ta đều hòa.
Theo chiều hư ảo nhạt nhòa,
Tình yêu nghịch đảo nhận ra rõ ràng.
Giản đồ chiếu xuống thẳng hàng,
Nhớ nhau nghiệm số rộn vang trong lòng.
Phân kỳ giải tích chạy vòng,
Phút giây hội tụ mới xong cuộc tình. 
Chính phương vòng chuẩn đẹp xinh,
Định ngay cường độ dáng hình đối phương.
Cỏi đời giao hoán tình thương,
Cớ sao gián đoạn con đường tình yêu.
Cấp thang phương chính quá nhiều,
Ẩn tàng hàm số sinh điều khả nghi.
Phương trình vô nghiệm nhớ ghi,
Nhìn theo quỹ tích lòng thì khắc sâu.
Giờ em cố định ở đâu?
Anh đi khắp chốn địa cầu tìm em.
Đời anh căn số đính kèm,
Duyên mơ vô cực chờ xem một lần.
Không gian số kiếp phân vân,
Biến thiên gặp gỡ bội phần nhớ nhung.
Con đường biểu diễn trục tung,
Mơ ngày sung sướng một vùng tương lai.
X Y kéo thẳng chiều dài,
Phụ kề thắm thiết lâu đài ước mơ.
Lòng anh tiếp cận từng giờ,
Chờ em hệ số duyên tơ lỡ làng.
Khổ đau biểu thức mênh mang,
Cạnh huyền kề góc đôi đàng phân vân.
Đồng hành đối tác ngang cân,
Điều ta quy ước một lần nhớ ra.
Tình yêu tựa cái compa,
Tròn vòng hạnh phúc chính là của nhau.
Trung tâm bán kính nhớ mau,
Tâm hồn ổn định ngọt ngào cố tri.
Lòng thương nỗi nhớ khắc ghi,
Tâm hồn tụ điểm mỗi khi trao lời.
Tương giao đồ thị cuộc đời,
Khi yêu thắm thiết rối bời tâm can.
Trải dài tạp số thành hàng,  
Tấm lòng đơn điệu ngân vang sân trường.
Giai nhân hình chiếu tình thương,
Thả hồn tiếp tuyến con đường em đi.
Lòng yêu vô cực khắc ghi,
Đậm đà sâu đậm không bì thiệt hơn.
Đôi chân bén gót không sờn,
Phân minh bày tỏ keo sơn đá vàng.
Em liền ngoe nguẩy bước ngang,
Tình anh bất tận mênh mang cỏi lòng.
Ngày dài đáp số giải xong,
Tin buồn em sắp lấy chồng bên tai.
Khiến anh điên đảo đêm ngày,
Phương trình lượng giác bủa vây quanh mình.
Em vào quỹ tích đẹp xinh,
Còn anh tam giác trăm nghìn khổ đau.
Theo đường vĩ tuyến tìm nhau,
Đồng quy tịnh tiến dạt dào nhớ nhung.
Kiếp người hệ luận khôn cùng,
Chân trời phân giác mông lung ngút ngàn.
Cuộc đời vô định rẽ sang,
Thành bài toán giãi rõ ràng khắc ghi.
Tìm ra đáp số tức thì,
Định tâm nhớ lại những gì xãy ra.
Dù cho có khó thật mà, 
Tròn xoe nhờ chiếc compa quay vòng.
Thẳng thì dùng thước phải xong,
Tin lời đường mật mà lòng rộn vui.
Xong rồi tỏ rõ đầu đuôi,
Đạo hàm tình nghĩa đã vùi chốn nao? 
Tích phân rẽ lối nơi nào?
Tình sâu nghĩa nặng khắc vào trọng tâm.
Phương trình vô định nhớ thầm,
Trục ngang trục dọc đã lầm định phân.
Ước mơ giao điểm một lần,
Nhớ hoài đại số cổ tân phương trình.
Giải nhanh bài toán của mình,
Rút căn không được thì bình phương lên.
Một điều căn bản làm nền,
Đạo hàm giải hết vững bền niềm tin.
Tích phân bội số giữ gìn,
Biểu đồ đường nét chứng minh rõ ràng.
Trời xuân ấm áp nồng nàng,
Thiên tình toán học rộn vang trong lòng.
 
Trần Văn Diên CT 70-73 ngày 24/4/2011
 
 
  Số lượt bạn đọc kể từ 01/9/2009 851953 visitors (2209554 hits) on this page!  
 
This website was created for free with Own-Free-Website.com. Would you also like to have your own website?
Sign up for free